Không chỉ là công nhân trẻ tuổi nhất, Thiến Thiến còn là 1 trong 2 nữ lao động hiếm hoi của một nhà máy sản xuất đồ chơi tình dục ở Đông Hoản, Trung Qu
10 năm trước, khi loại hình bán hàng online bắt đầu nở rộ tại Trung Quốc, nhiều loại mặt hàng trước đó rất khó tìm hoặc khiến người tiêu dùng ngại ngần không dám công khai mua sắm bỗng được dịp phát triển mạnh mẽ.
Cùng với sự phát triển của công nghệ thông tin và các loại giao dịch trên mạng xã hội, nhiều loại sản phẩm đồ chơi tình dục ngày càng được tiêu thụ mạnh hơn trên thị trường đông dân nhất thế giới.
Chính vì vậy, các công xưởng sản xuất đồ chơi tình dục cũng nối đuôi nhau mọc lên để phục vụ nhu cầu đang ngày một gia tăng của người tiêu dùng.
Thế nhưng, những công xưởng này đa phần vẫn sản xuất một cách thủ công bởi đôi tay của những công nhân trẻ tuổi. Họ sống ở ký túc xá, quanh quẩn giữa không gian khép kín trong khuôn viên nhà máy với mức lương rẻ mạt và guồng quay đều đều đến mức nhàm chán.
Thiến Thiến (tên nhân vật đã được thay đổi), sinh năm 1999, là công nhân trẻ tuổi nhất, đồng thời cũng là 1 trong 2 nữ lao động hiếm hoi của một nhà máy sản xuất đồ chơi tình dục ở thành phố Đông Hoản, tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc.
Cô gái trẻ đã làm việc tại đây hơn 1 năm trời với mức lương ở thì hiện tại vào khoảng 3.000 tệ (tương đương 10 triệu đồng)/tháng. Năng suất lao động trung bình của mỗi công nhân như cô là từ vài trăm đến hơn 3.000 sản phẩm/ngày, tùy theo độ phức tạp của sản phẩm.
Ở nơi làm việc của Thiến Thiến không có nhiều máy móc hiện đại, các công nhân đa số đều phải làm việc hoàn toàn thủ công. Họ không được đào tạo quá bài bản ngay từ đầu, mà chủ yếu tự nâng cao tay nghề qua thời gian làm việc thực tế.
Đối với cô gái vừa tròn 18 tuổi này, điều phiền muộn nhất khi sinh sống và làm việc trong nhà máy chính là việc gần như phải "cách ly" với thế giới bên ngoài. Mặc dù có rất nhiều bạn bè trẻ tuổi ở xung quanh, nhưng cuộc sống đơn điệu tại đây đôi khi khiến cô chán nản, thậm chí là cảm thấy bức bối.
Tuy nhiên, vì công cuộc mưu sinh, cô gái còn chưa tốt nghiệp Trung học ấy vẫn phải tiếp tục cố gắng chống chọi với hiện thực tàn khốc, oằn mình lao động tối ngày để tiết kiệm được chút vốn liếng cho những dự định xa vời trong tương lai.
Không có nhiều máy móc hiện đại, các công nhân ở đây chủ yếu làm việc thủ công.
Họ tự nâng cao tay nghề của mình qua thời gian làm việc thực tế.
Những khu ký túc xá tồi tàn dành cho các lao động sống trong công xưởng.
Đôi lúc cô gái vừa tròn 18 cảm thấy phí hoài tuổi trẻ khi ngày ngày phải nhốt mình trong những bức tường kín như bưng.
Theo Trí Thức Trẻ
Đăng nhận xét